Bài thơ đầu a vjk tặng e
Là bài thơ a kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trog lòng da diết
Những vật tầm thường cũg biến thành thơ
Hai chiếc dép gặp nhau tự bao jo`
Có iu nhau đâu moà chẳg rời nửa bước
Cùng gánh vác nhữg nẻo đườg xui ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùg nhau
Cùng bước mòn k kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức ng` đời chà đạp
Dẫu vinh nhục hok đi cùg ng` khác
Số phận chiếc nèy phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào 1 chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễn
Giống nhau lém nhưng ng` đời sẽ bjk
Hai chiếc nèy chẳng fai 1 đôi đâu
Cũng như mh trog những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về 1 phía
Dẫu bên cạnh đã có ng` thay thế
Moà trog lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền moà k hề giả dối
Chẳng hứa hẹn moà hok hề fản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Hok thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở 1 bên fải trái
Nhưng tôi iu e ở những đều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì lối đi chug
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ kon` 1 chiếc
Chỉ kon` 1 là hok kon` j` hết
Nếu hok tỳm đc chiếc thứ 2 kia!!!!! :
:
NGUYỄN TRUNG KIÊN