-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công. Xin chờ giây lát để trở về trang chủ forum.
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công. Xin chờ giây lát để trở về trang chủ forum.
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Đăng kýĐăng ký  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Lưu ý: Gõ Tiếng Việt có dấu, viết đúng chính tả
 Bá Khả (3384)
 >>>lonely<<< (1710)
 quythanhkhuu (1304)
 kendy_girl202 (1043)
 truc_quynh_1994 (885)
 peheophuthuy (767)
 [A]chijioltiz[o] (711)
 Svat_94 (536)
 [P]....[lẶng]im..... (495)
 Su_147617 (426)

Share | 

 

 Tuyết Đen - kì 8

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tuyết Đen - kì 8 EmptySun Jun 20, 2010 5:15 pm

>>>lonely<<<
♥♥♥...Yêu một người... là... chấp nhận... buông tay người ấy ra.......khi......... người ấy........ muốn....... nắm chặt lấy.... một.... bàn tay... khác...♥♥♥...
>>>lonely<<<

Thalès
Thalès

Giới tính : Nữ
Cung : Hổ Cáp
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1710
Tài khoản Tài khoản : 3440
Được cảm ơn : 49
Sinh nhật Sinh nhật : 04/01/1994
Tuổi Tuổi : 30
Đến từ Đến từ : ♥♥♥ELF Club♥♥♥
Châm ngôn Châm ngôn : ♥♥♥...Yêu một người... là... chấp nhận... buông tay người ấy ra.......khi......... người ấy........ muốn....... nắm chặt lấy.... một.... bàn tay... khác...♥♥♥...
Level: 30 Kinh nghiệm: 1710%
Sinh mệnh: 1710/100
Pháp lực: 30/100

Bài gửiTiêu đề: Tuyết Đen - kì 8

 
Thiếu phụ áo hồng, sau tự nhận là Hồng cô cô, gật đầu mỉm cười rằng: “Ta là người ở ẩn, chỉ muốn luyện công tập võ, thế mà hai ngươi dẫn nhau vào. Lâu nay ta luyện nhật minh nhiệt công là loại võ công giết người hàng loạt, không biết dụng vào việc gì, vậy mà lần dùng đầu tiên lại nhằm cứu một đứa bé sơ sinh. Thật là kì tích”.

”Đứa trẻ lớn phúc sinh ra trong thạch động của Hồng cô cô, phải chăng do ý trời. Mạng của nó được Hồng cô cô cứu vớt, xin để Thất bái Hồng cô cô làm nghĩa mẫu cho nó!” Thất vội vã đề nghị.

Bạch tướng quân cũng một lòng mời người phụ nữ về kinh thành để ông có dịp đền đáp ơn nghĩa.

Hồng cô cô chỉ cười, lôi từ trong tường ra một cây đàn mới, thay thế cây đàn vừa bị cháy.

”Ta vốn không thích nơi vinh hoa phú quý, hai ngươi hãy đi đi. Khi nào đứa trẻ này tròn 10 tuổi, ta sẽ tìm gặp mà dạy võ công cho”.

Bạch tướng quân và Thất vui mừng khôn xiết, sau khi cáo từ hẹn ngày gặp lại sẽ là 10 năm sau.

”Đứa trẻ đó chính là Bạch công tử?”

Bạch Dương kể đến đây, cả võ đường đồng loạt hỏi, ai nấy đều nể phục quá khứ đầy quyết liệt của đứa trẻ.

”Không phải” Bạch Dương lắc đầu.

Mọi người chưng hửng.

”Vậy đứa trẻ đó có liên can gì đến chuyện mà Bạch công tử bắt mọi người phải nghe?”

Bạch Dương quả thật rất biết câu giờ.

”Kiên nhẫn nào!” Bạch Dương trấn an mọi người, rồi thong thả, liếc đôi mắt đa tình một vòng quanh phòng trước khi kể tiếp.

Đứa trẻ sơ sinh đó, được đặt tên là Phong. Đứa trẻ Bạch Phong, vừa sinh ra, đã hấp thụ công lực của nhật minh nhiệt công thần kì và có cao thủ võ lâm là Hồng cô cô nhận làm nghĩa tử, tương lai tươi sáng như mặt trời.

Bạch tướng quân về được đến kinh thành, hay tin người vợ chính là Liên có mang trước khi ông lên đường ra trận, đã sinh đứa con trai tên Dương. Liên sinh con trai, Thất cũng sinh con trai. Bạch Dương, Bạch Phong, cả hai đứa trẻ đều khôi ngô tuấn tú, Bạch tướng quân hạnh phúc không tả xiết.

Liên là người hiểu lẽ, ôn hòa, nhu mì, vả lại triều đình lúc đó cho phép đa thê, nên Liên cũng chấp nhận Thất và thương yêu Bạch Phong như con. Liên thương Thất vốn là người giang hồ quen tung hoàng ngang dọc, nay phải vào cung với nhiều nghi lễ và dị nghị nên hiểu Thất cũng chịu nhiều áp lực.

Không lâu sau, Thất sinh con gái tên Hạ Liễu, bé gái xinh xắn dễ thương. Không may, sau khi sinh Liễu, Thất luyện được loại võ công lạ, trong người không khỏe, lâu lâu lại tự nói chuyện một mình, thái độ thay đổi thất thường, cứ giam mình trong phòng kín. Liên vì thế phải chăm sóc cả ba đứa trẻ.

Đến khi Phong lên năm, trung thu năm đó, trăng rằm sáng rực, Liên dẫn ba đứa trẻ ra vườn chơi đèn lồng.

Cả ba đứa trẻ ăn bánh, uống trà rồi cầm đèn đuổi nhau chạy trong vườn.

”Bạch Dương ca, có tiếng lạ ở ao sen.” Bạch Phong tò mò kéo Bạch Dương lại ao, mặc cho Bạch Dương can ngăn. Đêm tối im ắng, chỉ có tiếng cá giẫy nước và ánh trăng rằm in bóng dưới hồ. Bạch Phong nghiêng đầu nhìn xuống ao. Liên sợ hai đứa trẻ ngã nên chạy lại gần.

Đột ngột từ dưới ao, một bóng đen trồi lên, giơ cánh tay tóm lấy Bạch Phong lôi xuống nước. Đứa trẻ rơi tõm xuống ao, Liên nhanh tay chụp được chân Bạch Phong nhưng Liên chỉ là người đàn bà yếu ớt, mỏng manh nên cũng bị lực kéo mà rơi xuống nước. Hai người ngã xuống, thế nhưng ao sen phẳng lặng như tờ, mặt nước êm đềm soi bóng trăng không chút sóng nước.

Bạch Dương và Hạ Liễu khóc ré lên. Bọn người hầu chạy đi cầu cứu, quân lính trong cung nháo nhào kéo đến. Người người nhảy xuống ao lùng sục. Đến sáng chỉ thấy xác Liên nổi lên giữa những đóa sen trắng muốt, còn tông tích Bạch Phong lại không thấy đâu. Thất vốn tâm trạng không ổn, nghe tin Bạch Phong chết mất xác thì bỏ phủ tướng quân mà đi mất.

Liên chết, Phong mất tích, Thất cũng biến mất tăm. Chỉ trong một đêm, gia đình Bạch tướng quân tan nát. Bạch Dương chứng kiến từ đầu chí cuối, lại đứng ngay cạnh Bạch Phong khi đứa em bị lôi xuống nước, hình ảnh Bạch Phong và mẹ rơi xuống nước không bao giờ phai mờ trong tâm trí. Cánh tay kéo Bạch Phong xuống hồ có ba vệt đen bện vào nhau như dây thừng.

Năm năm sau, Hồng cô cô quay lại tìm Bạch Phong, nhưng Bạch Phong đã chết mất xác nên thấu cảm nỗi đau của Bạch tướng quân, Hồng cô cô nhận Bạch Dương làm đồ đệ. Nhiều năm trôi qua, Bạch Dương trưởng thành, được truyền từ cha sức khỏe phi thường, từ mẹ diện mạo khôi ngô và học võ từ nhỏ nơi sư phụ Hồng cô cô, nay là Hồng bà bà, một trong thập bát dị nhân.

”Bạch Dương ta vì thế văn võ song toàn, con nhà quyền quý được nhiều người ái mộ. Học võ từ Hồng bà bà, nhưng ta là người đầy cá tính và giàu óc thẩm mĩ, vẫn giữ được phong cách riêng, chưa từng một lần mặc áo hồng như bà bà mong muốn!” - Bạch Dương bộc lộ. Nghe đến đây, người võ đường liếc mắt nhìn nhau, nhướn mày trước sự khoe mẽ quá trắng trợn của Bạch Dương.

Mặc dù vậy, dưới bề ngoài hoàn hảo đó, Bạch Dương vẫn ám ảnh chuyện buồn trong gia đình ngày ấy, từ nhỏ đến lớn một mực muốn tìm ra gã quái nhân trong hồ sen đã hại mẹ và em trai. Nhưng không được Hồng bà bà cho phép.

Mãi đến một ngày nọ, Hồng bà bà lệnh cho Bạch Dương vào tiếp kiến. Trong phòng bà bà vẫn trang trí một màu hồng thường lệ, lần này đứng chờ sẵn đã là bảy cô gái xinh đẹp mặc áo trắng. Hồng bà bà nói, giọng trầm đục: “Lấy lại phong vũ châu cho ta”.

Hồng bà bà giải thích thêm:

”Hạt châu phong vũ, là do ta và một người nữa tìm được...”

Người này là Luân Hồi Vạn Độc là một ả đàn bà điêu ngoa, độc địa. Hồng bà bà vốn có công lực thâm hậu, Luân Hồi Vạn Độc cũng cao siêu và giỏi nhiều tà thuật. Hai người đàn bà vốn không đơn thuần kết nghĩa tỉ muội mà từng thân thiết cùng góp sức lùng sục giang hồ để tìm được phong vũ châu.

”Ta chỉ có ý học võ, tìm ngọc để luyện công. Thế nhưng Luân Hồi Vạn Độc có ý khác, tìm được phong vũ châu thì cướp đi, lại đả thương khiến ta tẩu hỏa nhập ma từ đó không đi lại được.”

Hồng bà bà kể lại: “Luân Hồi Vạn Độc sau thành lập Vạn Độc Giáo, tự nhận là chướng môn, dưới có hàng trăm đồ đệ, toàn làm chuyện ác nhân. Một trong những tên sát thủ lợi hại của Vạn Độc Giáo, có tên Vạn Độc Vương. Gã này mỗi bước tiến có hạt tuyết đen...”.

”Hạt tuyết theo mỗi bước chân? Đẹp nhỉ” Bạch Dương trầm trồ “nhưng có thật hay không, người thường sao có hạt tuyết quanh mình được.”

Người đối mặt với Vạn Độc Vương mà còn sống, xưa nay không bao nhiêu nên truyền thuyết về hạt tuyết có thể chỉ do giang hồ thêu dệt vào. Duy Hồng bà bà nghe qua mới biết, hạt tuyết đen và hàn khí là có thật, ở người đã nuốt hạt châu mà luyện thành phong vũ hàn công.

”Đem bảy đứa con gái này theo ngươi... giết cho được Vạn Độc Vương mang hạt châu phong vũ về cho ta!” - Hồng bà bà ra lệnh.

Lệnh đó cũng đồng nghĩa Bạch Dương đã học võ thành tài và nay có thể tung hoành thiên hạ. Trước tìm phong vũ châu cho Hồng bà bà, sau tìm tông tích kẻ làm đứa em trai Bạch Phong và Liên, mẹ Bạch Dương chết. Bạch Dương nghe xong, mừng hết lớn.

Vốn biết rõ Luân Hồi Vạn Độc nên Hồng bà bà đã truyền lại nhiều chiêu thức vô hiệu hóa người của Vạn Độc Giáo. Ví như chất độc trên da Vạn Độc Vương, Bạch Dương có thuốc cầm độc, chỉ cần uống vào thì tuy trúng độc nhưng vẫn duy trì được tính mạng.

Chính là thuốc mà Bạch Dương cho Đông Tử đêm đó.

”Tôi muốn đi tìm Vạn Độc Vương” - Đông Tử nói, sau khi nghe rõ ngọn ngành.

Bạch Dương hơi thất vọng. Kể xong câu chuyện gia đình đầy bi kịch như vậy, mà Đông Tử nghe xong vẫn chỉ quan tâm đến Vạn Độc Vương.

”Vạn Độc Vương vì tôi mà bị trọng thương, trên đời lại không có ai chạm vào chữa thương cho anh ta được, tôi không thể không đi tìm” Đông Tử lo lắng.

”Nhất là khi hắn hôn ngươi đắm đuối thế kia!” - Hiết Hổ gật gù.

”Hôn khi nào?” Đông Tử giật cả mình.

”Khi ngươi đang nằm bất động... Ôi, rất hoành tráng, môi cài môi, mắt nhắm say sưa thưởng thức vị ngọt tình... yêu!” Hoán Diện Nhân chêm vào.

Xuân Thu và Bảo Thường tuy không muốn cũng phải gật đầu. Đúng thật chuyện đã xảy ra. Sự việc đầy tế nhị bị ba dị quái miêu tả hơi kịch tính nhưng quả thật Vạn Độc Vương có hôn Đông Tử.

”Nghĩ lại cũng rất lãng mạn. Trông hai người cứ như đang hôn qua hôn lại đấy! Vậy mà Đông Tử không nhớ gì hết! Tiếc thật!” Xuân Thu gãi cằm.

Bảo Thường tức xì khói, bao nhiêu năm ở ngay cạnh Đông Tử, muốn hôn chết đi được nhưng có dám động đậy tay chân đâu. Trong khi cái gã Vạn Độc Vương kia thì ngang nhiên mà hôn Đông Tử trước mặt mọi người.

”Vả lại Đông Tử coi như đã chết. Ở lại võ đường cũng không được” Xuân Thu nói thêm. “Tôi cũng đi!”

”Không được, cô Xuân Thu không có võ công, không thể tung tăng giang hồ được đâu! Để tôi đi cùng!” Bảo Thường xen vào. Hiển nhiên đi cùng Đông Tử càng có cơ hội gần gũi Đông Tử hơn... để mà... à, để mà... bảo vệ Đông Tử khỏi cái kẻ mà tự dưng đêm đó ôm Đông Tử hôn say đắm như thế !
Đông Tử và Bảo Thường đều có võ nhưng cả hai đều khờ khờ ngu ngu, nếu tôi không đi chẳng may hai người gặp gian tặc sẽ bị lừa hết cả tiền bạc đó!” Xuân Thu quả quyết.

Không biết có phải lần đầu Đông Tử trải qua cảm giác biết... ghen? Nhưng cảm xúc ấy chưa kịp dậy lên thì bà già Chiêm Tinh Dị Thánh xuất hiện... Những bí ẩn tiếp tục được mở ra và chờ đợi bạn ở Tuyết Đen kì tới!

(Còn tiếp)
GIAO CHI

 

Tuyết Đen - kì 8

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’- :: -‘๑’- Chuyên Mục Truyện -‘๑’- :: -‘๑’- Truyện chữ, tiểu thuyết -‘๑’--
Có Bài Mới Có bài mới đăngChưa Có Bài Mới Chưa có bài mới
Fixed and up by [A]dmin .
Copyright © 2007 - 2010, cHuYeNtOaN0912.fOrUm-vIeT.nEt .
Powered by phpBB2 - GNU General Public License. Host in France. Support by Forumotion.
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1280x1024 và trình duyệt Firefox
Get Firefox Now Get Windows Media Player Now
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất