Pé đã thay đổi rất nhiều, ko còn là con bé ngốc của ngày xưa nữa...
Và người làm cho pé thay đổi chính là anh
Trước đây...
Cuộc sống của pé như 1 cái máy, chỉ có học và học ko bao giờ pé để cho người khác thấy được mình đang nghĩ gì... Pé sợ như vậy, pé sợ mọi người biết pé yếu đuối, nhỏ bé...
Pé thu mình lại trong lớp vỏ bọc của 1 người yêu đời ko biết buồn chán là gì....
Pé có nhiều bạn...
Nhưng....
ko ai hiểu pé cả....
Pé cô đơn
Cô đơn....
Suốt bao nhiêu năm sống trong sự im lặng giả tạo.... mệt mỏi...
Và khi ấy anh đã đến bên pé....
Anh làm cho pé ấn tượng với cách nói chuyện vui vẻ, dễ thương ^^
Lúc đầu pé nghĩ anh là cơn gió lạ, nhưng bi giờ thì anh ko còn là GIÓ nữa... anh là cơn LỐC XOÁY!
Cơn lốc ấy đã cuốn đi tất cả mọi thứ giả tạo của pé và giúp pé sống thật với chính bản thân mình.....
Anh giúp pé mạnh mẽ hơn...
Anh luôn bên cạnh pé...
Anh luôn lắng nghe pé... (dù đôi lúc hơi vô tâm.hjx)
Cám ơn anh, vì a luôn wan tâm , pên cạnh pé
Cám ơn anh vì tấ cả!
Trích blog của một bạn nữ.