
Ta thường nghe: Bill Gate bỏ học vào ở gara ôtô, mà lập nên Microsoft;
Steve Jobs lật lại lộ trình điều hành “Quả táo”, tạo thành cơn sốt iPod
Iphone. Douglas Engelbart mỏi tay, làm nên “con chuột”; Shigeru Miyamoto
mê chơi, vẽ ra “chàng thợ sửa ống nước”. Steve Colley, một lập trình
viên trẻ tuổi, thiết lập Maze War mà khai sinh GO thế giới; Gabe Newell,
một gã sinh viên béo quay, bị đuổi học khỏi Havard mới viết thành cuộc
chiến Half-Life.
Trên toàn cầu, xét ra các bậc danh nhân sáng tạo, biết đam mê tìm ra cái
mới như thế, thật sự rất nhiều. Ví thử họ khư khư thói an phận thủ
thường, ôm giữ "khuôn vàng thước ngọc", thì cũng đến chết phí hoài ở nơi
xó cửa, sao có thể lưu danh trong nền công nghệ, cùng trời đất muôn đời
bất hủ được?
Các ngươi vốn dòng đam mê cày cuốc, không hiểu lý sự, nghe những chuyện
ấy, hẳn nhiên nửa tin nửa ngờ. Thôi, việc năm châu bốn bể xa xôi hẵng
tạm không bàn, nay ta lấy ngay chuyện GO Việt Nam mà nói.
Lê Hồng Minh là người thế nào? Giám đốc kinh doanh đầu tiên của ông ta
là Vũ Việt Sơn lại là người thế nào? Vậy mà đem một Kiếm hiệp tình duyên
quặt quẹo đất Tàu, về bôi tác nên Võ Lâm Truyền Kỳ, cung cấp dịch vụ
game có bản quyền thu phí đầu tiên, làm đảo lộn thế giới online Việt còn
chập chững với MU Online, khiến hàng ngàn game thủ đến nay còn cần mẫn
đăm chiêu trong đó! Ông Trần Phương Huy là người thế nào? Các cộng sự
VTC Game của ông lại là những người thế nào? Vậy mà đương lúc gamer còn
say sưa ruổi ngựa hành hiệp dã tẩu, lại dám đưa ra trò chơi nhảy nhót,
tạo nên cơn sốt Audition chỉ trong vòng 1 năm, khiến cho lực lượng game
casual Việt đến nay chẳng thua gì đội quân hiệp khách online!
Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra phải thời công nghệ, lớn lên gặp
buổi online. Lén nhìn bọn đua xe ẩu tả nghênh ngang ngoài đường, lũ **
đởn nhảy nhót chốn vũ trường mà thác loạn điên cuồng, dân mê bay chìm
đắm cõi phù dung mà coi nhẹ sinh mạng. Lắm kẻ ỷ mệnh thế COCC xài tiền
bạc vô độ cho thỏa lòng tham khôn cùng; khoác hiệu dân chơi sành điệu
chìm đắm trong tửu sắc đê mê rồi phí tuổi xuân có hạn. Họ tự đem cổ
tròng vào thòng lọng, tránh sao khỏi tai họa về sau.
