Đây là lời của anh lê Phúc Lữ:
'Mình nhớ cũng mùa hè cách đây 2 năm, mình được một người bạn ở thật xa, một cô học sinh chuyên Văn của khối Chuyên ĐHSP Hà Nội, tặng một bài thơ. Bài này có lẽ bạn ấy viết ra để dành tặng nhiều người lắm, không phải chỉ riêng gì mình nhưng mình thấy được trong đó rất nhiều tâm sự.
Giờ đã là SV rồi, cảm giác mùa hè về đã không còn như trước đây nữa nhưng đọc lại nó, mình cũng có vài điều để suy nghĩ.
Một thế hệ học trò nữa lại sắp chuẩn bị rời xa trường mình để bước đi trên con đường mới. Thi ĐH-TN chắc chắn là những điều được lo lắng nhất của những bạn này nhưng nếu quên đi vài dòng lưu bút, những buổi tiệc liên hoan chia tay bè bạn thì quả thật là thiếu sót.
Xin dành tặng bài thơ này đến các bạn mang tâm trạng đó cũng như tất cả mọi người, những ai cảm nhận được không khí của một mùa hè nữa lại về.
XA ĐỂ NHỚ
Có những ngày trở gió lạnh tái tê,
Bạn nhường áo cho lòng ai ấm lại.
Một sức mạnh chợt vô hình tồn tại
Tình bạn vô tư chẳng toan tính bao giờ
Đã xa rồi những ngày tháng mộng mơ.
Thả mong ước gửi thêm vào chút nhớ
Lời nguyện cầu ghi thầm trong trang vở,
Sợ ngày chia tay không kịp nhắn nhủ nhiều.
Sẽ không quên từng gương mặt thân yêu
Mỗi cái tên là một hoài niệm đẹp
Mỗi nụ cười xóa đi bao mỏi mệt
Phút lặng nhìn ngày nắng vội qua mau.
Mai xa rồi có còn nhớ nhau chăng?
Bạn bè ơi, mỗi người một ngả…
Mỗi chặng đường một hành trình vất vả.
Lối ngoặc cuộc đời đưa bước về đâu!
Có khoảnh khắc vui, có giây phút u sầu
Vượt qua nhé dù tôi không bên cạnh!
Niềm tin trao nhau chính là sức mạnh!
Chẳng bao giờ có thể phai phôi!
Vững vàng lên đừng khóc nhé bạn tôi!
Nước mắt vui dành cho ngày gặp lại.
Xa một lần phải đâu là mãi mãi…
Bởi một lần xa là để nhớ…triệu lần.
Nguyễn Ngọc Giang, ĐHSP Hà Nội'