Có lẽ các bạn chưa nghĩ đến ...lúc lớp 11 tan rã
.....đứa thì lên SG ,đứa thì lên CẦN THƠ,đứa vào quân đội,đứa đi du học,đứa ở quê có gia đình.....bây giờ các bạn vẫn còn học chung trường,chung lớp...thì vô tư gọi nhau là "mày", "tao" , "ông", "bà"
...các bạn vẫn chưa cảm nhận được những cái quý báo của sự hồn nhiên,vô tư đó......nhưng sau này tốt nghiệp 12 xong ...mình sẽ còn đuôc bao nhiu "thằng bạn","con nhỏ" ....tình bạn hồi phổ thông đẹp lắm...đẹp vì nó trong sáng,ko vụ lợi,phân biệt...mọi người hòa đồng với nhau.........
nhưng sau này lớn lên sẽ có những lý do cản trở làm chúng ta mất những người bạn đó-vì cuộc sống mà....cách trở về địa lý,tủi thân (1 đứa học dh y dược ,1 đứa ở quê có chồng)...sẽ làm chúng ta mất đi những người bạn thật sự.......sau này tốt nghiệp 12 xong,ko còn học chung nữa,gặp lại 1 đứa bạn hồi phổ thông là mừng lắm...1 thằng bạn hồi phổ thông còn hơn cả 10 thằng bạn mình mới wen trên SG.
Hãy mãi là những người bạn thân các bạn nhé,...sau này lên SG học....có j mượn tiền qua lại
,cứu vớt anh em,...có chuyện vui thì gom lại làm 1 nồi lẩu,...khi buồn thì dắt nhau ra quán cafe tâm sự
....sinh viên xa nhà có bạn bè bên nhau,cùng nhau đi làm thêm,tối ăn mì gói,...rãnh rãnh dắt nhau đi kua gái <<===đoàn kết là sức mạnh mà ...vui lắm ,quý lắm nhữ "thằng bạn" "con nhỏ" thời phổ thông
hồi học phồ thông mình cũng ít nói chuyện với các bạn trong lớp,nhưng sau khi tốt nghiệp 12...gặp lại đứa nào là mừng..chết bỏ..mừng lắm...lúc trước ko thân nhưng anh em xa nhà lên SG gặp nhau mừng lắm
....giờ nghĩ lại tiấc nuối lắm,kuc1 trước ko có điện thoại nên mất liên lạc với tụi bạn....giờ lên mạng nhìn website trường ....nhìn ngôi trường vẫn tràn ngập học sinh,thầy cô vẫn ngày ngày đi dạy,danh sách lớp mình mình còn đó...
:- tụi bạn tui đâu hết rồi.....nghe tin có đứa còn học,có đứa đã có gia đình ...nhưng ko biết bạn mình giờ ở dâu