Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ?
Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa .. Thế giới chia hai, bên kia nắng ấm và đông đảo ngựa xe vang động nói cười .. Còn lại bên này tiếng khóc tơ bay.. Có bóng trăng lưu đày rãi vàng mệnh khổ !
Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ? Thế giới sẽ chia đôi, có niềm vui nhân thế . Riêng ta ở lại một mình nơi nửa góc phù trần với nụ cười buồn thanh thản sắc-không , theo tịch mịch hóa thành mây viễn xứ , ngàn dặm rong chơi, muôn kiếp phiêu bồng Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ... Nếu ngày mai không còn ai ở lại ..
Nếu ngày mai ...
Đêm ơi đêm trong ngày , ngủ quên muôn hạt bụi
Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ? Sẽ gom hết những tiếng thở dài trong đêm vùi giữa tro tàn . Gom hết những chuyến xe một mình trên đường dài đêm mưa ngày nắng , gửi lại gió ngàn cuốn bay theo chân trời xa . Và còn những bụi trần một đời phủ lấp dấu chân buồn ? Xin đem lên đồi cao rũ sạch ...
Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ? Gom cho hết những mộng mị ước mơ khát khao một đời, gửi trọn vào chiêm bao nhân thế . Nhặt hết những buồn nhiều vui ít của thân mong manh phù sinh đem hòa theo dòng chảy suối sông .. Chắt lọc lại những yêu thương hiếm hoi một đời mòn mõi có được, tặng lại hết cho cỏ dại đất hèn .
Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ? Phải gom hết nước mắt một đời về thả lại trên sóng nước Nại Hà .
Còn biết bao trang thơ cũ , những hồn chữ mênh mang ? xin đốt hết trên ngàn lau trắng ..
Nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ? Nếu ngày mai dù không còn có ai chờ đợi , nếu ngày mai ... l lỡ ngủ quên giữa trời mênh mông, điều nhỏ nhoi mong được ? một giọt lệ Từ bi ru giấc mây trời ..
Và nếu ngày mai không bao giờ đến nữa ? Chỉ còn đơn lẻ một trái tim buồn này, sẽ dành riêng gửi lại cho ai ?[b]