-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công. Xin chờ giây lát để trở về trang chủ forum.
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Chúc mừng bạn đã đăng nhập thành công. Xin chờ giây lát để trở về trang chủ forum.
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’-
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  Đăng kýĐăng ký  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Lưu ý: Gõ Tiếng Việt có dấu, viết đúng chính tả
 Bá Khả (3384)
 >>>lonely<<< (1710)
 quythanhkhuu (1304)
 kendy_girl202 (1043)
 truc_quynh_1994 (885)
 peheophuthuy (767)
 [A]chijioltiz[o] (711)
 Svat_94 (536)
 [P]....[lẶng]im..... (495)
 Su_147617 (426)

Share | 

 

 Tuyết Đen-ki 14

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tuyết Đen-ki 14 EmptyWed Aug 25, 2010 1:38 pm

>>>lonely<<<
♥♥♥...Yêu một người... là... chấp nhận... buông tay người ấy ra.......khi......... người ấy........ muốn....... nắm chặt lấy.... một.... bàn tay... khác...♥♥♥...
>>>lonely<<<

Thalès
Thalès

Giới tính : Nữ
Cung : Hổ Cáp
Tổng số bài gửi Tổng số bài gửi : 1710
Tài khoản Tài khoản : 3440
Được cảm ơn : 49
Sinh nhật Sinh nhật : 04/01/1994
Tuổi Tuổi : 30
Đến từ Đến từ : ♥♥♥ELF Club♥♥♥
Châm ngôn Châm ngôn : ♥♥♥...Yêu một người... là... chấp nhận... buông tay người ấy ra.......khi......... người ấy........ muốn....... nắm chặt lấy.... một.... bàn tay... khác...♥♥♥...
Level: 30 Kinh nghiệm: 1710%
Sinh mệnh: 1710/100
Pháp lực: 30/100

Bài gửiTiêu đề: Tuyết Đen-ki 14

 
Kì 14

"Tiểu thư Đông Tử thay băng giúp tôi nhé!” Vạn Độc Vương đề nghị. Đông Tử gật đầu. Nàng gỡ băng ra, thấy vết thương trầm trọng lắm, vẫn chưa lành, lại bị Gia đánh vào thêm. Đông Tử vừa bôi thuốc vừa sợ chạm vào làm Vạn Độc Vương đau. Vạn Độc Vương thấy thế cười “không sao đâu... tôi bị thương quen rồi, Đông Tử cứ băng bó bình thường đi”.

”Không đau thật?”

”Không”.

”Lúc bị bắn cũng không đau luôn?”

”À... Không!”

Dĩ nhiên lấp liếm không thể công nhận thật sự đau lắm. Lúc bị bắn xong, về Họa Hồn Cung, Vạn Độc Vương cứ nghĩ sẽ chết trên đường. Vừa đau, vừa bị mất máu, vừa tổn hao rất nhiều công lực dùng hồi hồn độc và phong vũ chưởng, sức lực cạn kiệt, không thở được. Tai không nghe được gì chỉ có tiếng tim hắn đập dồn dập trong lòng ngực. Đến được bậc thềm Họa Hồn Cung, đầu óc quay cuồng, cả người lạnh cóng, rồi bất tỉnh luôn mấy ngày không biết gì hết. Lúc mê man chỉ nhớ loáng thoáng hình ảnh bế Đông Tử ra khỏi hòm và cái vụ hôn ấy. Khi tỉnh lại sau nhiều ngày, cả người ướt mồ hôi và chắc trong lúc hôn mê có buột miệng nói gì mà thức dậy đã thấy Tường Vy và Luân Hồi Giáo Chủ gương mặt nghiêm trọng:

”Đông Tử là cao thủ phương nào?”

Vạn Độc Vương vừa mở mắt, Tường Vy và Luân Hồi Vạn Độc đồng loạt hỏi. Kẻ nào trong giang hồ có khả năng đả thương Vạn Độc Vương lại khiến hắn trong cơn mê thầm gọi tên?! Đông Tử là ai? Cao nhân Đông Tử đến từ phương nào? Võ công tuyệt học Đông Tử đến mức nào? Sao lại đả thương Vạn Độc Vương, có phải dự định gây hấn với Vạn Độc Giáo và Sinh Tử Dược Cốc hay không?!

Chưa bao giờ Vạn Độc Vương rơi vào tình huống khó xử như vậy.

Bù lại, giờ có Đông Tử bên cạnh băng bó vết thương trên cổ cho, bàn tay nho nhỏ thỉnh thoảng chạm vào da và gương mặt ngây thơ, dễ thương của Đông Tử lại chỉ cách chưa đến một xoải tay.

Đông Tử dịu dàng kinh khủng. Một người lạ mặt, vì Vạn Độc Vương nên trúng độc, vậy mà ngày đó vẫn ở lại chữa thương giùm, không đòi hỏi gì. Từ khi vào Vạn Độc Giáo đến nay, chưa ai dịu dàng với Vạn Độc Vương như vậy. Tường Vy cũng lo lắng, nhưng chỉ như đứa em gái. Một mặt chăm sóc, một mặt vòi vĩnh, một mặt chiếm hữu và đa phần lợi dụng thời cơ Vạn Độc Vương bất cẩn mà đầu độc thử tài. Gia thì xưa giờ chỉ ganh tị vì phong vũ châu. Duy người dưng nước lã như Đông Tử lại có nhiều cử chỉ chăm sóc.

Đông Tử cũng dễ thương. Con gái bình thường, không đẹp quá sức, không đanh đá quá sức, cũng không hiền lành quá sức. Không phải loại tiểu thư mềm yếu lúc nào cũng cần bảo vệ, chiều chuộng, cũng không phải yêu nữ thích đe nạt, đày đọa người khác như Tường Vy. Đông Tử là loại con gái khiến người ta vừa có thể ôm vào lòng chiều chuộng, vừa có thể giả vờ làm nũng để cô nàng chiều lại.

Vạn Độc Vương khi ở cạnh Đông Tử cũng thấy thanh thản lắm. Mọi chuyện đánh nhau, thương tích cứ như trôi vào quá khứ. Chỉ quan trọng hiện tại, Đông Tử đang ở kế bên, ngồi đối diện trước mặt băng bó vết thương cho, chỉ cần cúi gần một chút có thể chạm vào đôi môi mềm mại của Đông Tử. Nếu mà... hôn môi Đông Tử, Đông Tử lúc này không bất tỉnh nên sẽ hôn lại. Khi hôn Đông Tử ngọt ngào, Vạn Độc Vương sẽ chạm tay vào mặt vuốt ve làn da mềm mại, cái má phính kia, cái cổ cong cong...
”Phong ca, đừng cúi đầu xuống vậy, không băng chặt được đâu!” Đông Tử đột ngột nói.

Vạn Độc Vương chớp mắt, thở dài, ngẩng cổ lên trần. Vết thương như xát muối, đau đến tận tim. Dù thế nào, Đông Tử chỉ là người thường, không thể “có tình cảm” được.

Nhưng...

Một nam, một nữ trong một phòng giữa đêm vắng như vầy nguy hiểm thật!

Đông Tử ngây thơ, nhưng Vạn Độc Vương cũng là một gã trai. Ngay từ đầu đã bị thu hút, nói gì lúc này ở riêng trong phòng. Nhất là khi Đông Tử mặc áo của Vạn Độc Vương, trông càng thu hút hơn. Thu hút ở những chi tiết rất khó ngờ như ở sự tương phản giữa bình thường khi Vạn Độc Vương mặc và khi cô Đông Tử nhỏ người khoác vào trông xúng xính ngộ nghĩnh. Khi lớp vải phủ nhẹ lên cặp vai tròn, cơ thể của Đông Tử rất trái ngược với khi Vạn Độc Vương mặc chính cái áo đó vừa khít bờ vai ngang.

...

Lại nghĩ linh tinh!

Tuyệt đối không thể 2 mình 1 phòng được!!! Biết làm thế nào?

”Đông Tử có thích xem đom đóm không?” Vạn Độc Vương quyết định “Ra ngoài nhé, bên ngoài có đài ngắm sao, khi Họa Hồn Cung xoay vòng nhìn hay lắm! Thỉnh thoảng còn có đom đóm nữa”.

Đông Tử vội vã gật đầu. Phòng Vạn Độc Vương rộng rãi thế nhưng trong phòng chỉ có mình Vạn Độc Vương cởi trần, Đông Tử nãy giờ cứ nghe như nhịp tim mình đập có thể vọng lại từ bốn bức tường. Ra ngoài trời sẽ dễ thở hơn!

Vạn Độc Vương khoác áo choàng rồi dẫn Đông Tử lên Đài Ngắm Sao của Họa Hồn Cung. Đài ngắm sao ở ngay trung tâm Họa Hồn Cung. Lên đài mới thấy Tường Vy ngoại trừ tài... nói láo còn có tài hưởng ngoạn kì tích kiến trúc tuyệt vời không kém.

”Đài Ngắm Sao” thật ra là một chỏm đất trống ở đỉnh cao nhất đảo. Trên cảnh quan trống trải nhìn thấy mây trời. Dưới là Họa Hồn Cung mờ mờ ảo ảo xoay chầm chậm. Đêm sáng, sao chi chít trên trời, dưới đất, vòng xoanh của cung khiến ánh lập lòe của đèn lồng trong những dãy nhà quyện khói như vẽ thành những vệt sáng. Cảnh quan rất ngoạn mục.

Vạn Độc Vương cố tình giữ với Đông Tử một khoảng cách... an toàn. Cả hai người ngồi xuống bãi cỏ ngắm sao trời và nói chuyện linh tinh.

Vạn Độc Vương từ lúc luyện phong vũ hàn công phải theo Thánh Nhân học độc, luyện thuốc nên cây cối, côn trùng gì cũng rành rõi lắm. Hắn lấy làm lạ Đài Ngắm Sao bình thường hay có muỗi thế mà tối nay không có lấy một mống.

Ngồi mệt, cả hai nằm dài tiếp tục nhìn trời và nói chuyện linh tinh. Rồi ngủ quên khi nào không hay.

Đêm mát thanh vắng, đến sáng, sương mai lành lạnh, hai người cứ theo hơi ấm của cơ thể, khi ngủ vô tình lăn vào nhau mà không biết. Vạn Độc Vương lúc ngủ hình như thích ôm gối nên lúc Đông Tử thức dậy thấy mình nằm gọn trong lòng Vạn Độc Vương. Vạn Độc Vương vẫn còn ngủ say, tay ôm chặt lấy Đông Tử. Áo choàng của Vạn Độc Vương phủ lên cả hai như tấm chăn. Bên ngoài khí trời sớm se se lạnh, dưới áo choàng thân nhiệt cả hai tỏa ra ấm áp. Vạn Độc Vương ngoài áo choàng ra trong cởi trần nên mùi thảo dược của cơ thể hòa vào mùi nồng nồng của lá cỏ sáng sớm rất dễ chịu.

Đông Tử thức dậy thấy bị ôm chặt, hơi thở Vạn Độc Vương sát gáy, thì hơi hoảng, nhưng rồi thấy Vạn Độc Vương ngủ say quá, hơi thở đều đặn, hàng mi không động đậy, gương mặt yên bình ngập tràn... hạnh phúc, không chút... gian ý gì, Đông Tử phì cười. Trong lòng thấy an toàn, ấm ấm lạ, Đông Tử cựa mình cho lọt lỏm vào vòng tay Vạn Độc Vương rồi dụi đầu vào ngực, ôm lấy Vạn Độc Vương... giả bộ ngủ tiếp!

Được một lúc, Vạn Độc Vương tỉnh giấc. Thế nhưng hắn cũng không nỡ ngồi dậy hứng sương sớm trong khi dưới áo choàng lại êm ấm thế kia nên Vạn Độc Vương chỉ co người lại, cúi gần hôn vào tóc Đông Tử.

Đông Tử cảm nhận được Vạn Độc Vương hôn nhẹ trên tóc, biết Vạn Độc Vương đã dậy rồi, nhưng thấy hắn vẫn còn ôm mình cứng ngắc và cả hai đều... giả ngủ thế này thì biết ai sẽ... giả bộ thức dậy trước đây?

Chương 10: Tỉ Võ Tường Vy Cung Chủ

Rốt cuộc phải đợi người thứ 3 cắt ngang. Người thứ 3 tức Họa Hồn Cung chủ Tường Vy nữ quái. Sáng ngủ dậy chạy vòng vòng thể dục, Tường Vy thấy Phong ca của ả nằm ôm Đông Tử ở Đài Ngắm Sao thì từ xa, rút võ khí là kim châm ra phóng liền 5 châm.

Kim châm chưa bay tới, đã có bóng người vụt ra từ tảng đá, dùng vuốt chẻ kim thành 3 khúc.

Đó là Hiết Hổ.

Ra Hiết Hổ và Hoán Diện Nhân cả đêm lò dò trong cung, kéo nhau lên Đài Ngắm Sao nghỉ chân. Vạn Độc Vương và Đông Tử lên đài, hai tên dị nhân nấp vào một góc. Khi Vạn Độc Vương và Đông Tử hưởng ngoạn cảnh sao trời, hai tên này “thưởng thức” diễn biến của “vở kịch tình iu” trước mắt.

Hai tên biết Vạn Độc Vương võ công cao siêu nên cả đêm ngồi chịu muỗi cắn không dám động đậy sợ bị phát hiện, chỉ hấp háy liếc nhau, giao tiếp bằng mắt diễn tiến sự việc. Bọn chúng hí hửng, hí hửng nhưng rồi hơi bực vì cả đêm chưa có chuyện gì xảy ra. Chỉ có muỗi đến gặm chúng tơi bời. Bọn muỗi trên đài ngắm sao, không thích lại gần Vạn Độc Vương đầy độc và Đông Tử nói chuyện rất sinh động tay chân, nên giữa tấn công một người hay động đậy và tấn công hai tên dị quái ngồi im như bữa ăn dọn sẵn thì bọn muỗi chọn cái thứ hai rồi. Hai dị quái cắn răng chịu cắn, đến gần sáng, mới thấy hai con người hay giả vờ kia xích lại nhau chút. Bọn chúng mở cờ trong bụng, cuối cùng thì công trình kiên nhẫn nhiều chuyện cũng được đền đáp. Vậy mà Tường Vy lại đùng đùng xuất hiện.

Hiết Hổ ra vuốt cắt ngang kim châm không cho “đánh thức” Vạn Độc Vương và Đông Tử nhưng nội việc Hiết Hổ vụt ra rồi tiếng chẻ kim châm loẻng xoẻng đã quá đủ đế hết lí do... giả ngủ rồi, Vạn Độc Vương và Đông Tử bối rối ngồi dậy.

”Phong ca! Tại sao con tiện tì còn ở đây?” Tường Vy hét lên. “Muội phải giết nó!”

Tường Vy rút kim châm ra. Kim châm trong tay Tường Vy xếp kề nhau như một cây quạt lởm chởm.

”Không được!” Vạn Độc Vương đẩy Đông Tử ra sau lưng che lại.

”Con nhãi cả gan bước vào Họa Hồn Cung, nhiêu đó đủ lí do giết nó rồi! Lại còn ôm Phong ca của muội nữa, nhất định không tha!” - Tường Vy kiên quyết.

”Không được” Vạn Độc Vương vẫn chắn ngang Tường Vy và Đông Tử.

”Phong ca của ngươi bênh người ngoài rồi kìa” Hoán Diện Nhân lúc này mới lò dò nhỏm dậy, mặt ả gồ ghề dấu muỗi cắn.
Hoán Diện Nhân giễu cợt: “Anh lớn sẽ có người yêu. Em gái như ngươi làm được gì? Đông Tử đây là người tình đấy nhé! Hôn nhau đắm đuối cả đêm đấy!”

”Không có hôn!!!” Vạn Độc Vương và Đông Tử đồng loạt nạt.

”Chỉ có ôm nhau giả bộ ngủ thôi!” Hiết Hổ cười, lè lưỡi liếm răng cực kì khoái chí.

Đến đây Vạn Độc Vương và Đông Tử bối rối nhìn nhau không biết nói gì.

Tường Vy tức đỏ mặt, xông vào tấn công Đông Tử. Vạn Độc Vương đánh cản. Tường Vy phóng kim châm nào đều bị Vạn Độc Vương chộp lại hết, xông vào đánh tay thì bị Vạn Độc Vương gạt ra cả. Cuối cùng, hết kim châm, Tường Vy bị Vạn Độc Vương tóm lấy hai tay, bế xốc lên đẩy về phòng ả, đóng chặt cửa lại. Tường Vy tức tối đập cửa rầm rầm, la hét thề rằng khi nào ả bước ra sẽ biến Đông Tử thành một con nhím bởi những kim châm của ả!

Gia thức dậy đi ngang hành lang thấy Vạn Độc Vương thảy Tường Vy vào phòng, bọn Hoán Diện Nhân, Hiết Hổ và Đông Tử rồng rắn theo sau quan sát. Nghe Tường Vy gào hét, Gia đã lò dò đoán được sự tình.

”Hai đứa con gái đánh nhau, Phong ca xen vào làm gì?” Gia bình phẩm “Phong ca cứ ăn hiếp đệ với Tường Vy như thế không hay đâu”.

”Cũng đúng. Tường Vy dĩ nhiên đánh không lại Vạn Độc Vương rồi” Hiết Hổ gãi cằm.

”Để hai đứa con gái tỉ võ đi, nếu Tường Vy thắng, Phong ca phải nhường Đông Tử cho đệ!” Gia gạ gẫm.

”Nếu con bé thắng...” Gia tiếp tục. Chưa dứt câu, từ trong phòng Tường Vy một bình hoa xuyên cửa bay ra giáng thằng vào đầu hắn.

”Làm gì có chuyện con nha đầu đó thắng!” Tường Vy từ hét lên.

Gia đá vào cửa phòng nạt lại: “Đã nói nếu!”

Rồi hắn cũng gãi đầu xoa chỗ đau: “Dĩ nhiên không thắng nổi Tường Vy đâu, Đông Tử ngươi chịu chết đi là vừa, trừ phi lúc nào ngươi cũng dính chặt vào Phong ca không thì Vy muội của ta sẽ truy sát ngươi đến cùng!”

(Còn tiếp)
GIAO CHI


 

Tuyết Đen-ki 14

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
-‘๑’- Chuyên Toán Bến Tre 09-12 -‘๑’- :: -‘๑’- Chuyên Mục Truyện -‘๑’- :: -‘๑’- Truyện chữ, tiểu thuyết -‘๑’--
Có Bài Mới Có bài mới đăngChưa Có Bài Mới Chưa có bài mới
Fixed and up by [A]dmin .
Copyright © 2007 - 2010, cHuYeNtOaN0912.fOrUm-vIeT.nEt .
Powered by phpBB2 - GNU General Public License. Host in France. Support by Forumotion.
Xem tốt nhất ở độ phần giải lớn hơn 1280x1024 và trình duyệt Firefox
Get Firefox Now Get Windows Media Player Now
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất